Vệ tinh này được phóng lên bằng tên lửa đẩy của Nga từ sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan. Trong lần thử nghiệm này, vệ tinh mang theo thiết bị thu hồi rác và bộ phận mô phỏng rác vũ trụ.
Khi đạt tới độ cao 550 km trên quỹ đạo Trái đất, các bộ phận thử nghiệm sẽ tự động tách rời. Thiết bị thu hồi rác sẽ sử dụng máy quay, radar để nhận diện, tiếp cận bộ phận mô phỏng rác vũ trụ, sau đó sử dụng nam châm với lực hút lớn để thu hồi rác.
Ở giai đoạn cuối cùng, thiết bị cùng với rác thải vũ trụ sẽ được đưa trở về bầu khí quyển Trái đất để đốt cháy.
Rác không gian là một vấn đề ngày càng gia tăng trong nhiều năm, khi các vật thể do con người tạo ra như vệ tinh cũ và các bộ phận của tàu vũ trụ tích tụ trong quỹ đạo thấp của Trái đất đến khi chúng phân hủy, rời khỏi quỹ đạo, phát nổ hoặc va chạm với các vật thể khác, phân tán thành những mảnh rác thải nhỏ hơn.
Theo một báo cáo gần đây của NASA, ít nhất 26.000 trong số hàng triệu mảnh rác vũ trụ có kích thước bằng một quả bóng mềm. Quay quanh Trái đất với vận tốc 17.500 dặm/giờ, chúng có thể phá hủy một vệ tinh khi va chạm.
Hơn nửa triệu mảnh vỡ là các mối đe dọa cho các sứ mệnh khác vì khả năng tác động đến hệ thống bảo vệ, thùng nhiên liệu và các cabin tàu vũ trụ.
Riêng các mảnh vỡ nhỏ hơn (hơn 100 triệu mảnh có kích thước bằng hạt muối) lại có thể làm thủng bộ đồ vũ trụ hoặc tăng nguy cơ va chạm với tàu vũ trụ và phi hành đoàn.
Các công nghệ dọn rác không gian đã được thử nghiệm từ nhiều năm trước. Cơ quan Vũ trụ châu Âu cũng có kế hoạch đưa một robot tự hủy vào quỹ đạo vào năm 2025, mà cựu Tổng Giám đốc của tổ chức này gọi là "máy hút bụi" không gian.
BT